“BỐ HỨA SẼ MUA QUÀ NOEL CHO BÉ BI CỦA BỐ”
- Cập nhật : 21-12-2020 14:51:08
- Đã xem: 455
“Trả quyển truyện tranh cho em“
“Còn lâu, đố mày bắt được tao đấy”
Giọng của hai thằng anh mình vang ầm khắp cả sân, có khi còn nghe thấy được từ đầu phố ấy chứ
“Không biết chúng nó giống ai mà nghịch thế không biết, chả bù cho thằng út Bi, cháu nhờ” - Bà nội vừa nói vừa vuốt má tôi
Tôi tự nhận thấy tôi cũng khá hiền, cả ngày cũng chỉ quanh quẩn đọc sách với giúp mẹ và bà, không như hai anh tôi chạy nhảy cả ngày
Mùa đông năm nay rét thật, bà nội may cho 3 anh em tôi 3 cái áo khoác mới mà vẫn thấy lạnh, kể cả con Đen - con chó nhà tôi, lông dày như thế mà cũng chỉ nằm co ro trong cái đống giẻ chảng buồn đi đâu, trừ khi đi vệ sinh hoặc có người lạ đến thì mới nhấc mông khỏi đống giẻ
“Không biết giáng sinh năm nay thằng Thủy có về không nhỉ” - Bà tôi hỏi
“Có đấy mẹ ạ ! Hôm trước anh ấy gửi thư cho Bi bảo giáng sinh sẽ về đấy ạ !” - Mẹ tôi tự nhiên vui hẳn khi nói về bố tôi
Đúng thế, hôm đó tôi viết thư hỏi thăm bố có khỏe không, và khi nào bố về. Bố bảo giáng sinh bố sẽ vê, tôi cũng rất nóng lòng chờ bố về vì một câu nói chắc nịch của bố
“ Bố hứa sẽ mua quà Noel cho bé bi của bố”
“ Bố hứa sẽ mua quà Noel cho bé bi của bố”
Sướng phải biết hì hì, lâu lắm rồi không được tặng quà, nhiều đêm đọc đi đọc lại mỗi câu đó mà sướng quá không ngủ được
Kể qua một chút về bố của tôi cho các bạn nghe, bố tôi là đại đội trưởng của một trung đoàn luôn, oai chưa ! Mỗi lần bố về, bố luôn kể cho chúng tôi nghe về những trận đánh, những lần chiến đấu với bọn Mĩ. Phải nói thực là bố tôi cực kì đẹp trai, làn da trắng dù làm lính lúc nào cũng dãi nắng dầm mưa, đôi mắt to tròn, sống mũi cao, nụ cười tỏa sáng lấp lánh. Mẹ bảo là ngày xưa mẹ “đổ” bố vì “uống nhầm một ánh mắt mà say cả đời”. Nhiều cô cũng chết me chết mệt bố tôi nhưng rồi bố tôi vẫn chọn mẹ, họ đến với nhau như cái duyên đã hẹn trước vậy
Thấm thoát nhiều ngày trôi qua, giáng sinh đang tới rất gần, nhà tôi năm nay cũng tổ chức như bình thường, không long trọng cầu kì như mọi năm, tôi thấy cũng chẳng cần thiết lắm, lãng phí chẳng để làm gì, có cái cây thông Noel để trang trí trong nhà, thế là xong. Cái cây thông năm nào cũng do ba anh em tôi làm, lấy giấy bìa các tông cứng ghép lại, tô vẽ các thứ rồi treo đồ trang trí lên trông không khác gì bên nước ngoài họ làm ( bọn tôi được bố cho xem ảnh bên nước ngoài về ngày về Noel )
Con Đen tự nhiên sủa ầm ĩ hết cả sân
“ Con chào cả nhà ạ “
Bố tôi đã về, uây bố tôi vẫn cao to và đẹp trai như ngày nào. Lao như tên bắn và chạy ra ôm bó đầu tiên, mùi thơm của bộ quân phục nghiện thật, ngửi mãi không chán, bố choàng ôm lấy cả ba đứa, chặt như muốn nghẹt thở tới nơi. Rồi mỗi đứa một việc, cất đồ giúp bố rồi đưa bố vào nhà
Lâu rồi chúng tôi mới có bữa tối ngon và ấm cúng như vậy, cũng bởi một phần có sự góp mặt của một người thân xa nhà lâu ngày rồi mới về, trong bữa cơm bố hỏi ở nhà có chuyện gì không, hỏi chúng tôi học hành thế nào, sức khỏe của bà ra sao, bệnh đau tay của mẹ tôi còn tái phát nữa không, công việc trong nhà có ổn định không, rồi bố kể về những trận đánh mà bố đã tham gia, những ngày hành quân không ngừng nghỉ, những trận tập kích tiêu diệt quân địch. Một đứa nhỏ tí như tôi nghe đánh nhau với bắn súng thì thích lắm, mà đâu biết được sự tàn ác mà chiến tranh đem lại kinh khủng thế nào
Ngồi được một lúc, tôi mới ghé sát người bố, hỏi nhỏ
-
Bố ơi, bố có mua quà Noel cho bé bi của bố không ạ !
-
Thôi chết ! Bố bận quá quên mất mua quà co con rồi - Bố tôi bảo
Hơi hụt hẫng một chút, nhưng rồi bố tôi chấn tĩnh:
-
À không sao, mai cả ba đứa đi với bố, bố làm cho mỗi đứa một món quà giáng sinh độc lạ mà cực đẹp luôn
Ba đứa bọn tôi nhìn nhau ngơ ngác không hiểu gì
Chiều hôm sau, đang giúp mẹ nấu cơm, bố tôi gọi:
-
Ba đứa đâu rồi, ra đây bố bảo
Ba đứa chạy lon ton ra, thấy bố đang để 3 khúc gỗ nhỏ trước mặt. Rồi bố tôi lấy trong túi ra mọt con dao quân đội, dài tầm trung, nhìn rất sắc và bén
-
Bây giờ bố sẽ thành thợ điêu khắc để tạo cho mấy đứa bất kể cái gì mấy đứa thích, nào, mấy đứa thích gì nào
“Ồ” lên một tiếng thật to, không ngờ hôm nay bố tôi chơi lớn quá, quà giáng sinh độc đáo nhất mà bọn tôi từng có, không để bố chờ lâu, chúng tôi chọn được ngay sản phẩm cho riêng mình. Anh cả tôi chọn một chiếc oto, anh hai tôi chọn 1 cái kiếm và tôi chọn 1 con quay
“ Chốt luôn “. Cầm khúc gỗ đầu tiên trên tay, bố tôi thể hiện tạy nghề của mình không khác gì thợ chuyên nghiệp, đường cắt ngọt như cắt bánh, vết cắt vô cùng tỉ mỉ và chuẩn xác, chẳng mấy chốc thành phẩm cũng ra lò, đầu tiên là cho tôi, cho anh hai rồi anh cả.
Cầm con quay trên tay, tuy chỉ là khúc gỗ nhưng cứ phải gọi đẹp lung linh, nó còn được bố tôi sơn lên mấy màu nữa nhìn trông rõ nổi, quả này mà đẹp ra đọ với lũ bạn trong xóm có khi ăn đứt chúng ấy chứ
Kì nghỉ kết thúc, hôm đó cả nhà ra tiễn bố lên đường, trước khi đi bố ôm hôn tụi tôi bảo rằng: “Mấy đứa ở nhà nghe lời bà với mẹ nhé, lần sau bố về sẽ mua quà còn xịn hơn nữa”. Vẫy tay chào ra đình, người lính ấy lại tiếp tục xông pha vào chiến trường.
Bố tôi nói như thê khiến bọn tôi lại mong ngóng chờ bố về lắm
Nhưng rồi, một tháng sau…
Bố tôi đã hy sinh
Cầm giấy báo tử trên tay, mẹ tôi vừa khóc vừa đỡ bà nội đã ngất đi từ lúc nào, ba đứa chúng tôi cũng ôm lấy mẹ mà khóc
Các chú chiến sĩ bảo rằng trong 1 lần dừng chân khi hành quân, đại đội của bố đã bị phục kích, bố đã mở đường máu để cho anh em chạy trước nhưng rồi bố đã trúng đạn
Mấy ngày làm tang cho bố, tôi chẳng quan tâm xung quanh mọi thứ như nào, tôi chỉ biết cầm con quay trên tay mà khóc, nhìn nó tôi lại càng nhớ bố, tôi đâu biết rằng đây là món quà cuối cùng tôi được nhận từ bố, bố còn hứa với tôi là sẽ còn mua quà nữa cơ mà, sao bố lại mất được
Kể từ đó, con quay trở thành vật bất ly thân của tôi, đó chính là món quà Noel ý nghĩa nhất đối với tôi, mỗi lần cầm con quay ra chơi, tôi vẫn nhớ mãi hình ảnh mà tôi nhận được con quay từ bố làm cho tôi. Những lúc như thế, tôi lại khóc, mới khi nào bốn bố con chúng mình còn làm đồ chơi với nhau, vậy mà...
Nhiều năm sau
“Kính coong”
Ra mở cửa, thấy gia đình hai ông anh mình mang đồ đến tổ chức Noel tại nhà tôi
Ngồi vào bàn ăn, hai ông này vẫn cứ lắm mồn và trẻ con như ngày nào, kể hết chuyện và bí mật của anh em hồi nhỏ, làm tôi vừa xấu hổ vừa buồn cười
Chợt, anh cả kể về bố và món quà giáng sinh năm đó chúng tôi được bố tặng
Bất chợt, tôi nhìn sang tủ kính, con quay ngày đó vẫn được tôi giữ kĩ mặc dù đã qua biết bao năm, mỗi lần nhìn món đồ chơi ấy tôi lại nhớ đến người đại đội trưởng yêu dấu của tôi vậy
“ Bố ơi, mai bố nhớ mua quà Noel cho con nhé” - Con gái tôi chạy ra ôm lấy bố nó thủ thỉ
“ Tất nhiền rồi, bố hứa sẽ mua quà Noel cho bé Bông của bố” - Bế con bé vào lòng, tôi đáp lại
Ôm con bé trong lòng, tôi và mọi người lại tiếp tục nghe câu chuyện của anh tôi về người đại đội trưởng vĩ đại nhất mà ba anh em tôi từng biết…
Tác giả: Quang Tuấn