Bạn đã có người yêu để mua quà valentine cho bạn trai chưa ?
- Cập nhật : 03-02-2021 14:21:41
- Đã xem: 360
Tình cảm là điều thiên liên cao đẹp nhất mà mỗi người dành cho nhau , khi tình yêu đến không hề báo trước , không hề nhìn thấy hay sờ nắm được , có thể từ từ cần có thời gian để nhận ra sự hiện diện của nó hay cũng có thể đến rất bất ngờ,
Điều tôi muốn hỏi bạn ở đây 14/2 đến rồi đó bạn đã mua quà valentine cho bạn trai chưa ? Chọn món quà ý nghĩa nhé
Tôi cũng có câu chuyện kể cho bạn nghe ngày hôm nay về chủ đề tình yêu, câu chuyện nhỏ của bố mẹ tôi , tình yêu của họ thật đẹp điều quan trọng là họ còn giữ mãi niềm hạnh phúc ấy đến bây giờ.
Câu chuyện nhỏ của bố mẹ tôi , tình yêu của họ thật đẹp
Hà Nội trời rét lạnh thật sự các bác ạ !
Cứ tưởng dự báo thời tiết cho ăn “cú lừa” như hôm trước, bảo trời chuyển lạnh mà lại ấm, thì nay đúng là lạnh thật, nhiệt độ chưa đến 10 độ, ra đường thì cóng hết cả tay, lạnh cả sống mũi, tôi nhiều khi còn bị đau đầu nữa
Đối với một đứa không có người như tôi thì ở nhà cho khỏe, cho ấm
Mà ở nhà cũng không yên cho, trời ạ =((
Cứ lúc nào ở nhà là tôi với thằng em được ăn đặc sản mùa đông - Hình ảnh bố mẹ ôm nhau quấn quýt. Hai anh em nhìn nhau chỉ biết lắc đầu và buồn trong lòng
- Bố mẹ à, con biết là trời lạnh rồi, bố mẹ đừng làm những trò như thế nữa được không ?
- Kệ mày thôi, ai bảo mày mày không có người yêu, lo kiếm đi con gái !
- Ngày xưa mẹ cứ cấm con không được yêu, giờ mẹ thả cho thì không có ai yêu cả
- Do mày kém, năm mới năm mẻ rồi, lo kiếm người yêu đi thôi, để rồi còn mua quà Valentine cho bạn trai nữa
Rồi tự nhiên tôi hơi thắc mắc
- Mẹ ơi, ngày xưa bố mẹ gặp nhau như thế nào ạ ?
Rồi tự nhiên mẹ tôi quay sang nhìn bố, nhìn với ánh mắt đúng kiểu “kiểm tra bài cũ” xem bố còn nhớ không
- Ông này, ngày xưa bọn mình gặp nhau như thế nào nhỉ ?
Bố tôi hơi toát mồ hôi một lúc, rồi hình như có vẻ đã nhớ ra, nói với giọng rất tự tin:
- Mấy cái ngày này tôi vẫn nhớ như ngày hôm qua nhé, đừng thách thức tôi !
Thế là hai đứa tôi xúm lại nghe bố tôi kể chuyện
“Tao quen mẹ mày khi mẹ mày đang còn là sinh viên cơ, hồi đó tao là xe ôm, lúc đó là đợt thi tuyển sinh đại học nên học sinh, phụ huynh từ dưới quê lên đông lắm, mấy ông xe ôm như tao cũng đông không kém, phải nhanh để tranh khách, không là mất
Hôm đó là tao đang nghỉ trưa trước cổng trường đại học Y, sáng làm mấy cuốc đi mệt không ra hơi, ngồi đọc báo nghỉ tí chiều đi tiếp
- Anh ơi cho em hỏi, đây có phải trường Đại Học Y Hà Nội không ạ ?
Một cô em sinh viên hơi lùn lùn, mập mập, nhưng trông cũng đáng yêu lắm, tóc đen óng mượt để dài ngang vai, có một cái nốt ruồi bé bé xinh xinh ở má bên phải, có một chiếc kẹp tóc màu hồng nhìn hơi trẻ con, và đó chính là mẹ mày !”
Hai thằng bịt miệng mà cười với pha miêu tả mẹ đi vào lòng đất của bố
- Ồ ! Hóa ra tôi trông như thế à ! Miêu tả được đấy chứ nhỉ ? - Mẹ tôi hơi lườm
- Thì có làm sao đâu, để tôi kể tiếp cho
“ Lúc đó tao cảm thấy hơi buồn cười vì mẹ mày:
- Đây em, trường Đại Học Y đây này, cổng trường đại học to thế này mà không thấy à
- Dạ vâng, em mới lên nên hơi bỡ ngỡ ạ
- Sinh viên năm nhất ạ
- Dạ chưa, hôm nay em lên để đi thi ạ, đậu thì mới là sinh viên năm nhất được ạ
- Hình như là chia nhiều địa điểm thi đấy, nhìn đúng chỗ thi chưa đấy ? - Nhìn mẹ mày lúc đó tao có chút nghi ngờ
Rồi lôi cái cặp đựng một đống giấy tờ, tài liệu sách vở các thứ, đúng kiểu dân mọt sách
- ỐI CHẾT RỒI ANH ƠI !!! EM NHẦM ĐỊA CHỈ THI RỒI !!! - Mẹ mày hét toáng lên làm tao giật cả mình
Tao mới cầm tờ giấy xem địa chỉ thi của mẹ mày ở đâu, rồi chấn tĩnh
- Anh biết chỗ này, lên xe đi, anh làm xe ôm, anh chở mày ra chỗ đó chiều mà đi thi
- Bây giờ ra đó còn kịp không anh ?
- Kịp !
- May mà em gặp được anh, em cảm ơn anh nhiều nhiều ạ !
- Đi thi mà còn quên địa điểm thì tôi cũng chịu cô”
- Đấy, tao gặp mẹ mày như thế đấy, cô sinh viên ngố tàu nhất quả đất !
Rồi mẹ tôi kể tiếp:
“ Bố mày lúc đó cũng ga lăng lắm, chở đến tận nơi không hề lấy tiền, rồi còn chúc tao thi tốt các thứ, có khi nhờ bố mày chúc nên tao làm được bài thật. Không ngờ nữa là ông ấy chờ đến lúc tao thi xong để đưa tao về, trên đường về hỏi han các thứ có làm được bài không, có đói không anh dẫn em đi ăn, làm tao cũng hơi bất ngờ, cả hai cuốc xe đều không lấy tiền nhé
Thế là mới hơi thích lão này xíu xíu vì cũng ga lăng phết
Tao cũng hỏi thử ông ấy xem là mấy bữa nữa có thể đèo tao đi thi được không, vì tao còn đăng kí thêm nguyện vọng thi trường Kinh tế Quốc Dân, ông ấy gật đầu cái rụp, rất nhanh
Hôm sau đi thi, hôm đó là tao thi ca sáng, tao dậy đã sớm để chuẩn bị rồi thế mà bố mày đã đứng từ lúc nào trước cửa phòng trọ, trước khi đi thi đèo tao đi ăn sáng, đi ăn xôi đậu, bảo là ăn xôi cho chắc bụng và ăn xôi đậu thì thi mới đậu được, văn vở lắm !
Mấy hôm sau bố mày còn rủ mẹ đi chơi nữa cơ, ông là dân xe ôm nên thạo đường khắp cả thành phố, đi lượn hết chỗ này đến chỗ nọ, nhớ nhất là cái hôm dẫn lên phố đi ăn phở, hồi đó bát phở đắt lắm, nhà ai giàu mới dám ăn, chứ bình thường cũng chẳng dám ăn, thế mà lái xe ôm mà cũng khao cả hai đứa đi ăn phở, lần đầu tiên tao được ăn phở không khác gì ăn sơn hào hải vị, rồi còn mua quà cho tao nữa cơ, bánh kẹo đủ thứ, có mua cả một cái hộp gỗ Retro nhỏ nhỏ xinh xinh nữa cơ, tao vẫn còn cất để trong tủ đó
Ngồi nói chuyện với hôm này hợp tính phết, ông này cũng kiểu vui tính hâm hâm giống tao, ông kể ngày xưa ông cũng muốn đi kinh doanh lắm, nhưng nhà cũng chẳng có vốn, chỉ có mỗi con xe máy cũ từ đời ông nội cũng làm xe ôm để lại, thế là phải tiếp tục nối nghiệp ông nội, còn tao thì muốn trở thành bác sĩ, lúc đó tao khá chắc chắn là tao đậu Y Hà Nội vì làm bài rất chính xác và cẩn thận, ông ấy bảo là em đậu trường nào cũng được, sau anh sẽ làm xe ôm trở em đi học, tao nghe xong mà không nhịn được cười, thế là bắt đầu thích ông già này đấy
Thế là tao cũng đậu Y Hà Nội thật, mà đậu thủ khoa nhé !
Nhưng khổ nỗi là ông bà ngoại lại không cho học vì tiền học không đủ để trả, tao đã giải thích mãi mà ông bà ngoại vẫn bắt học bên Kinh Tế Quốc Dân, làm tao khóc mất mấy ngày rồi cũng ngậm ngùi nhập hồ sơ vào học
Hôm chuẩn bị nhập học thì cả ông bà ngoại ra tìm chỗ trọ mới cho tao, không kịp gặp anh xe ôm để bảo anh ấy mình chuyển chỗ với chuyển trường”
- Ờ mấy hôm tao sang không thấy mẹ mày đâu, hỏi bà chủ nhà thì bảo mẹ mày chuyển đi rồi, làm tao hụt hẫng chẳng biết như thế nào, cũng chẳng biết chuyển đi đâu
“Rồi tao chuyển trọ sang gần trường, mấy hôm đầu tao còn trốn học vì vẫn còn bực bố mẹ không cho theo đuổi ước mơ, rồi cũng phải học đấy, bình thường có ông xe ôm chở đi, nay thì không còn nữa, nhà cũng không có gì để đi nên phải đi bộ
Tầm khoảng hai tháng sau, hôm đó tao đang đi học về, tự nhiên có ông nào đó chạy đến hô rõ to:
- ỐI EM ƠI, EM ƠI !!
Đang đi tao nghe giật hết cả mình
- Em còn nhớ anh không, anh là anh xe ôm nè
Lúc tao thấy bố mày, tao với ông đúng kiểu người thân thất lạc tìm thấy nhau
- Ôi em chào anh ! Lâu lắm mới gặp lại anh !
- Em chuyển trọ à, bấy lâu nay anh tìm mãi không thấy em
- Vâng ạ ! Em học bên này nên chuyển trọ gần đây, em chuyển gấp quá nên cũng không kịp gặp anh
- Anh tưởng em học ở Đại Học Y cơ, anh không biết em chuyển đi đâu, nên anh cứ đứng trước cổng trường chờ với tìm em mãi
Tao không ngờ rằng bố mày lại tìm tao trong suốt thời gian đó đấy, khiến tao vô cùng bất ngờ vì có người vì mình mà làm như vậy
Không cần nói nhiều, tao tự đổ luôn =))))
Thế là kể từ đó bố với mẹ yêu nhau, yêu đến tận bây giờ đẻ ra hai đứa mày đấy”
- Xời, người ta gọi đó là vì tình yêu mà làm tất cả đấy - Bố tôi nói vô cùng tự hào
- Chồng tôi có khác, sau 14/2 có khi phải mua quà Valentine cho bạn trai của tôi cũng nên ấy chứ -
Mẹ quay sang bảo bọn tôi:
- Hy vọng câu chuyện của bố mẹ sẽ giúp cho mày có động lực để kiếm người yêu nhé, chúc con thành công hehe
Tôi và đứa em vẫn tiếp tục bị “hành hạ” đôi mắt trong sự bất lực, nhưng phải công nhận rằng câu chuyện của bố mẹ tôi cũng thú vị thật đấy chứ, làm tôi có niềm tin hẳn ấy
Nhất định, năm nay tôi sẽ kiếm được người yêu !!!
Tác giả: Quang Tuấn